"Tình mình bây giờ"..., bài hát hay và buồn, đau với nỗi đau cùng người trong cuộc. Tôi miên man nhớ tình của tôi, cũng chẳng vui gì. Hay tại tôi đa cảm? Mong là vậy. Thời gian ở thành phố của anh, tôi đã suy nghĩ. Một cái gì đó cứ vẩn vơ chợt đến..., chợt đi. Một chuỗu ngày cũng không dài, và cũng không ngắn, đủ để cho nhau một chút gì đó. Trống vắng, lạng lùng, tôi nhận ra chút ít chuyện của tôi. Không mặn mà. Một ít gì hơi nhạt nhẽo. Phải vậy chăng? Hay tại tôi quá ngóng trông điều gì đó quá xa xôi. Gì đi nữa cũng để lại trong tôi vết gợn nho nhỏ, buồn tủi. Không thể khác hơn, tôi mong chờ điều gì? Cái kết cuộc là vậy.
Những suy nghĩ ấy cứ đầu độc tôi. Tôi không vui và không muốn chia sẻ cùng ai. Tô i gây ra và tôi phải gánh chịu. Sao tôi lại mong chờ nhỉ. Tại tôi ích kỷ cứ muốn về mình mọi chuyện? Cần phải tỉnh táo hơn tôi ơi. Gặm nhấm nỗi buồn một mình chẳng dễ chịu gì, nhưng biết gì hơn?
Nhớ,,, để vui hơn. Cái bắt đầu lúc nào cũng đẹp. cũng đáng nhớ.
Trời se se lạnh, mặc chiếc áo ấm cùng mua dạo nào. ấm áp hơn. Mọi người khen chiếc áo đẹp. mình vui hơn. Kỷ niệm thật đẹp.
Những suy nghĩ ấy cứ đầu độc tôi. Tôi không vui và không muốn chia sẻ cùng ai. Tô i gây ra và tôi phải gánh chịu. Sao tôi lại mong chờ nhỉ. Tại tôi ích kỷ cứ muốn về mình mọi chuyện? Cần phải tỉnh táo hơn tôi ơi. Gặm nhấm nỗi buồn một mình chẳng dễ chịu gì, nhưng biết gì hơn?
Nhớ,,, để vui hơn. Cái bắt đầu lúc nào cũng đẹp. cũng đáng nhớ.
Trời se se lạnh, mặc chiếc áo ấm cùng mua dạo nào. ấm áp hơn. Mọi người khen chiếc áo đẹp. mình vui hơn. Kỷ niệm thật đẹp.