Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Latest topics

» Nhớ lại kỷ niệm xưa
by thanhhuong 12/03/24, 08:29 pm

» Giáng sinh 2023
by thanhhuong 29/12/23, 06:19 pm

» Nhì Hoà về ĐN.
by thanhhuong 25/12/23, 04:09 pm

» "Nếu có ước muốn..."
by thanhhuong 02/12/23, 09:33 am

» Cũng của năm 2017
by thanhhuong 15/11/23, 05:15 pm

» Kỷ niệm 2017
by thanhhuong 14/11/23, 09:46 am

» Dự đám cưới con gái Ngô Thế Hội
by thanhhuong 05/11/23, 08:56 pm

» Chuyện của mình.
by thanhhuong 13/09/23, 02:02 pm

» Hoá K1 vui hè 2023
by thanhhuong 04/08/23, 05:05 pm

» Đám cưới con Huệ Anh 22 7 2023
by thanhhuong 02/08/23, 02:33 pm

» Vui cùng bạn 2023
by thanhhuong 26/07/23, 10:08 am

» Đi dự đám cưới con Huệ Anh
by thanhhuong 23/07/23, 07:39 pm

» Vui hè 2023
by thanhhuong 19/07/23, 03:23 pm


    Lãng đảng tầm thơ "THIỀN"

    phuochoanguyen
    phuochoanguyen


    Tổng số bài gửi : 411
    Age : 68
    Đến từ : ĐẠI HỌC THỦY SẢN NHA TRANG
    Registration date : 28/11/2008

    Lãng đảng tầm thơ "THIỀN" Empty Lãng đảng tầm thơ "THIỀN"

    Bài gửi by phuochoanguyen 04/05/12, 09:32 am

    HẠNH PHÚC THẬT GẦN
    (Thích Tánh Tuệ)

    Này em !
    Có phải khi mình mất đi hạnh phúc,
    Thì mới hay... hạnh phúc có trong đời.
    Có phải khi mình mất đi người mẹ,
    Mới thật lòng gọi hai tiếng: '' Mẹ ơi ! ''

    … Có những mai nụ hồng ngoài hiên nở,
    Chân em qua , không buồn ngắm một lần.
    Chợt chiều hôm gió về làm hoa vỡ,
    Nhìn phai tàn, rồi cúi xuống bâng khuâng …

    …Có một người trải qua lần hoạn nạn,
    Mãi về sau khép lại '' cửa tâm hồn ''.
    Từ khi mắt thôi nhìn đời sáng lạng,
    Ngọc châu và đôi mắt, quý nào hơn?

    Ai cũng sống bằng con tim, nhịp thở,
    Mà quên đi hơi thở vốn nhiệm mầu.
    Cơn đau đến, muộn màng lòng chợt hiểu,
    Trút hơi tàn ... đời sống sẽ còn đâu!

    Có phải khi bên đời xa vắng mẹ,
    Mình mới hay, Mẹ .. tất cả trong đời.
    Có phải khi cha tạ từ dương thế,
    Cuộc chia lìa mới thấm nổi đơn côi?

    Em tôi hỡi ! Hãy về hôn lấy mẹ,
    Ôm lấy cha, thảo hiếu với huyên đường.
    Là đôi mắt, là hoa, hơi thở nhẹ,
    Hãy ân cần gìn giữ lấy mà thương ...

    Chớ để khi mình mất đi hạnh phúc,
    Biết , vòng tay yêu dấu đã xa rồi,
    Em có biết tôi mơ hoài bé dại,
    Được Mẹ bồng … ru giấc ngủ à ơi ?..




    SỐNG
    (Phật đản)

    Sống không gian,
    không hờn, không oán trách.

    Sống mỉm cười,
    với thử thách chông gai.

    Sống vươn lên,
    theo kịp ánh ban mai.

    Sống chan hòa,
    với những người chung sống.

    Sống là động,
    nhưng lòng luôn bất động.

    Sống là thương,
    nhưng lòng chẳng vấn vương.

    Sống yên vui,
    danh lợi mãi coi thường.

    Tâm bất biến,
    giữa dòng đời vạn biến.


    CHO ĐI ...và, NHẬN LẠI ....

    Đôi khi bạn cảm thấy cuộc đời này thật bất công! Bạn đã cho đi quá nhiều mà không nhận lại được bao nhiêu ...

    Vấn đề thực ra rất đơn giản. Khi bạn cho đi là bạn đã nhận được nhiều hơn thế, đó là những niềm vui vô hình mà bạn không chạm vào được. Bạn thắc mắc rằng tại sao khi người khác buồn thì bạn luôn ở bên cạnh họ để xoa dịu vết thương lòng cho họ, rồi đến khi họ tìm lại được niềm vui họ sẽ lại quên bạn. Còn bạn, khi bạn buồn ai sẽ là người lắng nghe và thấu hiểu nỗi lòng của bạn đây?

    Bạn ạ! Cuộc đời này là một vòng tròn. Thật ra không có sự bất công nào đối với bạn ở đây hết, có hay chăng sự nhận lại từ người khác chỉ là đến sớm hay muộn với bạn mà thôi và cái quan trọng là bạn có mở rộng lòng mình để nhận nó hay không! Tất cả chúng ta sinh ra và tồn tại trên đời này đều mắc nợ nhau. Cho đi, nhận lại là hình thức luân phiên để trả nợ lẫn nhau. Khi bạn cho đi những điều tốt đẹp thì bạn sẽ nhận được sự bình yên trong tâm hồn. Bạn phải hiểu rằng cho đi không có nghĩa là có sự toan tính ở đây. Bạn càng tính toán thì bạn lại càng cảm thấy bị dồn nén, bạn cho đi mà tâm bạn không tịnh. Khi ấy bạn vừa phải cho mà vừa không được nhận niềm vui vô hình từ chính bản thân cái cho đi của bạn.

    Tất cả mọi thứ chúng ta làm cho nhau đều có sự vay trả. Đôi khi là sự vay trả hữu hình và đôi khi cũng là một sự vay trả vô hình. Mỗi người chúng ta quen biết nhau, yêu nhau, ghét nhau, căm thù nhau ... âu cũng là cái duyên. Có duyên mới biết, mới quen, mới yêu, mới ghét! Cái duyên ban đầu là do trời định nhưng để gắn bó lâu dài, muốn biến cái duyên ấy thành tình yêu thương thì là do chúng ta quyết định, nhờ vào cái cho đi của mỗi người.

    Nhưng bạn nên nhớ, trong tình yêu không có sự trông mong được nhận lại, bởi tình yêu luôn luôn là một thứ điều luật không công bằng của trái tim, không có định nghĩa cũng chẳng có lý lẽ. Có hay chăng một là bạn nhận được hạnh phúc. Không thì bạn nhận được sự chán chường, đau khổ!

    Tất cả đều trong một vòng tròn luẩn quẩn. Nhưng dù biết đôi khi cuộc sống không được như ý muốn của ta, bạn hãy cứ cho đi. Cho đi là bạn đã tự yêu thương lấy chính bản thân mình. Bạn đã hòa vào dòng chảy của cuộc sống, của đời người.

    Đời người như dòng sông, như cuộc sống hoà tan với thời gian, luôn trôi đi nhưng không ngừng đổi mới, mãi biến chuyển nhưng muôn đời vẫn thế. Tất cả dòng sông rồi sẽ đi về biển, từ biển bao la sẽ rót vào những dòng sông mênh mông tràn đầy, mạch luân lưu không ngơi nghỉ ấy là cuộc sống.

    Sẽ không bao giờ có cái chết vì nơi tận cùng cũng là khởi thủy cho những mầm sống mới ...
    Nguyễn Phước Vĩnh Hòa, sưu tầm ngày 20.11.2011

      Hôm nay: 19/04/24, 03:17 pm