Sáng nay H. dậy lúc chưa đến 4g sáng, hăm hở mở USB ra xem ảnh chuyến đi vừa rồi của lớp. Nhưng chịu! Trừ ít ảnh ngày đầu tiên của đoàn ĐN tại sân bay ĐN, ngoài ra các ảnh "chủ yếu" không mở được. Click vào là lại xuất hiện bảng cảnh báo virus. Thử cả chục lần đều vậy. Bótay.com thôi. Tí nữa ra dịch vụ nhờ họ xem sao. Giờ mới 6g sáng, sớm quá.
Trước ngày đi Hà nội, do biết không có Hân (nhanh nhẹn trong mấy vụ này) không đi được nên H. đã lo mua một USB dung lương khá lớn để chứa ảnh, cẩn thận xếp nó vào giỏ hành lí đầu tiên. Nhưng "người tính không bằng trời tính"!
Anh Hòa ơi, làm clip về chuyến đi này anh Hòa nhé.
Tại Hà Nội vì nhiều ý kiến khen, chê clip H. làm nên H. "lẫy" nói từ nay H. không làm nữa. Nói là nói vậy thôi, lời nói gió bay mà. Làm được cái gì thì cứ làm bạn nhỉ. Mà cái tính H. nào giờ vẫn vậy, ít "giận" ai lâu, cái gì đã qua thì cho qua.
Tiếc ơi là tiếc nếu "em" không còn, nấy ảnh ơi. Nhất là cảnh đoàn rồng rắn xếp hàng qua nước bạn.
Hồi tối dầu rất mệt nhưng H. vẫn muốn viết lại những gì mình cùng lớp vừa trải qua, nhưng cái đầu H. nó bị làm sao ấy, chưa nhớ rõ lúc nào đi đâu, về đâu, đến đâu... Chắc tại có cái gì đó cứ làm H. phải suy nghĩ. Tự nhiên nhớ lại câu sưu tầm mà mình mới đọc ít lâu:
4 cảm giác đau nhất của con người: Thấy buồn mà không khóc được. Thấy nhớ mà không thể nói ra. Thấy cô đơn mà không ai bên cạnh. Thấy đau mà vẫn phải mỉm cười.
"Thấy đau mà vẫn phải mỉm cười", tội bạn nhỉ.
Trước ngày đi Hà nội, do biết không có Hân (nhanh nhẹn trong mấy vụ này) không đi được nên H. đã lo mua một USB dung lương khá lớn để chứa ảnh, cẩn thận xếp nó vào giỏ hành lí đầu tiên. Nhưng "người tính không bằng trời tính"!
Anh Hòa ơi, làm clip về chuyến đi này anh Hòa nhé.
Tại Hà Nội vì nhiều ý kiến khen, chê clip H. làm nên H. "lẫy" nói từ nay H. không làm nữa. Nói là nói vậy thôi, lời nói gió bay mà. Làm được cái gì thì cứ làm bạn nhỉ. Mà cái tính H. nào giờ vẫn vậy, ít "giận" ai lâu, cái gì đã qua thì cho qua.
Tiếc ơi là tiếc nếu "em" không còn, nấy ảnh ơi. Nhất là cảnh đoàn rồng rắn xếp hàng qua nước bạn.
Hồi tối dầu rất mệt nhưng H. vẫn muốn viết lại những gì mình cùng lớp vừa trải qua, nhưng cái đầu H. nó bị làm sao ấy, chưa nhớ rõ lúc nào đi đâu, về đâu, đến đâu... Chắc tại có cái gì đó cứ làm H. phải suy nghĩ. Tự nhiên nhớ lại câu sưu tầm mà mình mới đọc ít lâu:
4 cảm giác đau nhất của con người: Thấy buồn mà không khóc được. Thấy nhớ mà không thể nói ra. Thấy cô đơn mà không ai bên cạnh. Thấy đau mà vẫn phải mỉm cười.
"Thấy đau mà vẫn phải mỉm cười", tội bạn nhỉ.