Một tuần rồi mẹ từ bỏ chúng con, chúng con nhớ mẹ lắm, nhớ sự ân cần yêu thương lo lắng của mẹ, cuộc đời mẹ dành trọn cho gia đình và dòng tộc, người mẹ kính yêu của con. Mẹ tần tảo nuôi chúng con khôn lớn, âm thầm chịu đựng mọi đau khổ cả về vật chất lẫn tinh thần. Con chưa báo đáp gì được cho mẹ, mẹ đã ra đi, con không còn cơ hội nữa Mẹ ơi, mẹ đừng buồn con mẹ nhé, con sẽ thay mẹ chăm sóc cho ba, ba mẹ kính yêu của con. Nỗi đau mất mẹ ngấm dần vào con, đêm sáng tĩnh lặng, yên bình nhưng con muốn được nhìn mẹ. Những ngày cuối bên mẹ, vuốt ve tay mẹ, sao con không cảm nhận được sự sẽ mất mát, giờ làm sao. Cuộc sống cứ trôi về phía trước nhưng sao lòng con giờ dửng dưng với mọi chuyện, con chưa ham thích lại thứ gì. Con vừa trải qua hai sự kiện lớn lao trong đời, sự kiện sau này con chưa hoàn toàn ý thức, mong rằng đó chỉ là giấc mơ. Người thăm viếng mẹ lần cuối đông lắm, ai cũng quí mến mẹ, tấm lòng mẹ nhân hậu qúa, yêu thương vị tha con người. Nhà mình rồi sẽ đơn chiếc quá, mẹ quán xuyến hết vì con, cám ơn mẹ về tất cả, con sẽ không bao giờ quên. Từ đây ngày Vu Lan con không còn được cài hoa hồng nữa, hoa trắng sẽ thay thề. Chua chát lạnh lùng, niềm sung sướng tự hào còn mẹ không còn nữa, thân phận mồ côi lứa tuổi nào cũng đớn đau. Ngắm nụ cười mẹ trong khuôn hình, gần gũi thân quen như hít thở khí trời, xa mẹ thật sao, Lần con bị nạn mẹ lo lắng nhiều quá, có lẽ đó là nguyên nhân mẹ vội từ biệt chúng con.
Nỗi đau mất người thân nặng nề quá, cầu mong tất cả sẽ yên bình.
Nỗi đau mất người thân nặng nề quá, cầu mong tất cả sẽ yên bình.